古 gǔ 风 fēng· 其 十 shí 九 jiǔ
(唐táng) 李 lǐ 白 bái
西 xī 岳 yuè 莲 lián 花 huā 山 shān,
迢 tiáo 迢 tiáo 见 明 míng 星 xīng。
素 sù 手 shǒu 把 芙 fú 蓉 róng,
虚 xū 步 bù 蹑 niè 太 tài 清 qīng。
霓 ní 裳 cháng 曳 yè 广 带 dài,
飘 piāo 拂 fú 升 shēng 天 tiān 行 。
邀 yāo 我 wǒ 登 dēng 云 yún 台 ,
高 gāo 揖 yī 卫 wèi 叔 shū 卿 qīng。
恍 huǎng 恍 huǎng 与 之 zhī 去 qù,
驾 jià 鸿 hóng 凌 líng 紫 zǐ 冥 míng。
俯 fǔ 视 shì 洛 luò 阳 yáng 川 chuān,
茫 máng 茫 máng 走 zǒu 胡 hú 兵 bīng。
流 liú 血 xiě 涂 tú 野 yě 草 cǎo,
豺 chái 狼 láng 尽 冠 缨 yīng。